Tổng hợp bài viết từ Weibo về Hồng Miêu Lam Thố
Tác giả: fungannie74
Tổng hợp các bình luận trên Weibo về chủ đề Trong phim, Hồng Miêu có thích Lam Thố hay không? Mình sẽ cố gắng dịch sát nghĩa nhất có thể.
Tác giả: fungannie74
Tổng hợp các bình luận trên Weibo về chủ đề Trong phim, Hồng Miêu có thích Lam Thố hay không? Mình sẽ cố gắng dịch sát nghĩa nhất có thể.
Tác giả: chamthans
Một buổi chiều tan tầm tưởng chừng giống hệt bao buổi chiều khác, cho đến khi Jeongwoo vô tình mở cánh cửa studio quên khóa, và nhìn thấy một bí mật bấy lâu nay được cất giữ cẩn thận. (Hay: Treasure và những phản ứng ngang trái khi biết Jaesahi là một đôi). Disclamer: Đây chỉ là một câu chuyện, đừng để nó khiến cho thực tế bị ảnh hưởng. Đã hoàn thành. Cover artwork: @chamthans --- P/s: Câu chuyện được lên ý tưởng ngay sau khi Treasure map 2 với Dorm tour của các em, vì thế bối cảnh câu chuyện sẽ dựa trên vị trí ký túc xá như vậy. Nếu có ghé qua chơi, bạn cho tác giả xin một chút "lùi xe", trở về thời gian của Treasure Map 2 những tập đầu tiên nhé. ❤️
Tác giả: Nguyenkhue53
dành cho tuổi thơ của tôi, của bạn, và của tất cả những người từng gắn bó với thất hiệp. vì mình viết ngẫu hứng nên không viết hoa và cũng không có ý định hoàn thành nó; nếu khiến bạn khó chịu xin vui lòng click back.
Tác giả: LaoThat7
Phần 4 Thất Kiếm gặp nạn rơi vào dòng suối bất lão, Ngũ hiệp (Đạt Đạt, Đại Bôn, Khiêu Khiêu, Sa Lệ, Đậu Đậu) bị biến thành trẻ con mãi mãi ko thể lớn. Hồng Miêu thì mất võ công, Lam Thố mất trí nhớ, trở thành một con người mới và khi ấy toàn bộ tình cảm và sự quan tâm của cô đều dành cho Hàn Thiên- một người đã cứu rất nhiều lầm nên cô cảm thấy an toàn khi có anh. Hồng Miêu lúc này cảm thấy mình thật bất lực ko giúp được cô nhưng với ý chí kiên cường của một thủ lĩnh anh quyết tâm đứng lên lấy lại võ công và ngọc tịnh nguyên để giúp Thất Hiệp vượt qua kiếp nạn này.
Tác giả: ngandothi
Lại một truyện nữa về thất kiếm anh hùng nhưng truyện này chỉ có ảnh của Hông Miêu và Lam thố thôi nha
Tác giả: melchan812
Dưới đây là những truyện ta cho là hay và đáng đọc nếu bạn là fan thất kiếm anh hùng. #Mel
Tác giả: LHoiAnh9
Một ngày đẹp trời, mỗ ta rảnh rỗi không có việc gì làm, bỗng nhiên nảy ra ý tưởng đột nhập cung Ngọc Thềm, điều tra xem cuộc sống bảy tay kiếm vang danh lừng lẫy uy chấn thiên hạ giờ như thế nào. Ai da, xui xẻo thay, vừa lọt vào qua cửa sau thì liền bị phát hiện, song cũng đồng thời phát hiện một bí mật động trời, có thể làm tên ta lưu vang sử sách nha. Đúng là trong cái rủi có cái may. Hé hé. Càng may hơn nữa là ta đã"đe dọa", ý lộn, thuyết phục được hai vị đại hiệp trong thất kiếm tham gia một talkshow do ta tổ chức. Khửa khửa khửa! Anh hùng võ lâm ai có hứng thú xin đến tụ nghĩa với tại hạ ở Kỷ Dực giới, trấn Thanh Hoa, điện Lôi Phong. Tại hạ xin tiếp đón chu đáo!!! Tác phẩm chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng. Vui lòng xin phép tác giả nếu muốn mang đi đâu khác, hãy tôn trọng bản quyền trí tuệ
Tác giả: duonglinhtrucz123
Sau khi Phong long bị diệt, Phượng Hoàng đảo thái bình ngũ hiệp Phượng Hoàng lên đường đến Tam đài cát lấy ngọc Tịnh Nguyên. một câu truyện mới được mở ra.
Tác giả: nguyet256
Khắp chốn cỏ hoa, chỉ nguyện trầm mê trong một tia ánh sáng. Thiên địa vô biên, chỉ mong cùng quân phiêu bạt.
Tác giả: BachNgan_2512
"Đợi ta..." "Đợi ngươi, ngươi làm gì?" "Đợi ta tái sinh đầu thai, cùng ngươi nối lại tiền duyên..." Chấp niệm suốt hai trăm năm chỉ đổi lại hai chữ vô duyên, nếu chung quy đã là vô duyên thì sao chỉ vì một lần gặp gỡ mà vấn vương nghìn năm? Lam thố năm đó chỉ là tiện tay cứu chàng, sau đó mới hay chàng là truyền nhân của Thất hiệp. Cảm xúc lần đầu gặp nàng vốn không dễ tả, giống như một thứ gì đó đã mất từ lâu, nay đã gặp lại. Ba năm sau, nàng đứng đối mặt chàng, lấy lại kí ức sau quay lưng đi chỉ bỏ lại bốn chữ, "Không ngày gặp lại." khiến chàng điên cuồng chạm đến tâm ma. Nếu đã "không ngày gặp lại" thì chàng sẽ đi tìm nàng, tìm nàng để nối lại kiếp tình duyên đã ban mà dang dở... "Trên đời này có hai thứ khiến ta ngày đêm day dứt không thể quên, Một là thứ ta rất trân quý nhưng đã đánh mất, Hai là thứ ta luôn khao khát nhưng chưa bao giờ có được...." P.S: Những chương đầu còn non tay mong các vị bỏ qua, văn phong lâu dần những chương sau đã chững chạc hơn. :> *Bookcover by @rikakonig___*